Một buổi sáng trời trong xanh, Thỏ trắng mặc chiếc áo mới tung tăng đến trường. Cậu được mẹ đưa vào lớp của cô giáo Hoạ Mi.
– Mình chào các bạn ! – Thỏ trắng vừa nói vừa nhún nhảy đôi chân
– Chào Thỏ trắng! Cả lớp đồng thanh nói.
Mẹ thỏ trắng gật đầu chào cô giáo rồi vội vã bước ra khỏi lớp. Thỏ trắng kêu to:
– Mẹ đứng lại!
Rồi cậu chạy đến dang hai tay ngăn không cho mẹ đi. Cô giáo Hoạ Mi đến gần, vỗ về Thỏ trắng:
– Nào, mình sẽ cùng mẹ vào lớp để xem các bạn nhảy múa nhé!
Cô nhìn mẹ Thỏ trắng, ra dấu mời bà cùng vào. Thỏ trắng nhanh nhẹn chạy đến chọn ngay một vị trí ngồi cạnh Sóc nâu và kéo mẹ cùng ngồi.
– Vâng, mời chị ngồi phía sau để xem các cháu học! Cô Hoạ Mi vui vẻ nói.
Cô đến bên cây đàn để ở góc phòng, tiếng nhạc nổi lên. Các bạn trong lớp say sưa hát và còn cầm tay nhau nhảy múa. Đôi chân Thỏ trắng nhún theo điệu nhạc, cậu cũng muốn hoà vào các bạn nhưng đôi chân vẫn chưa nghe lời cậu. Bạn Sóc chạy đến rủ Thỏ trắng:
– Mình cũng chơi chung nhé!
Sóc cầm tay Thỏ trắng đưa ra vòng tròn đến bên các bạn. Thỏ trắng vừa nhún nhảy vừa hát nho nhỏ và dần hòa nhịp cùng các bạn. Thỏ trắng cảm thấy rất vui.
Ngày thứ hai, Thỏ trắng rụt rè nhìn vào lớp xem có Sóc nâu không. Khi thấy Sóc nâu đang chăm một chậu cây cảnh trong lớp, cậu đến gần và nói:
– Mình cùng làm nhé!
Hai bạn say sưa làm nhiệm vụ trực nhật. Có tiếng kêu “Thỏ trắng đâu?” Cậu ngước lên, tay vung vẩy làm cho chậu cây rời khỏi kệ và một tiếng “xoảng” . Chậu cảnh bị vỡ rồi. Thỏ trắng sợ quá, khóc oà lên…
Cô giáo Hoạ Mi nghe tiếng khóc liền chạy đến hỏi:
– Có chuyện gì thế? Sao Thỏ trắng lại khóc?
Sóc nói:
– Con lỡ tay làm vỡ chậu cây, bạn sợ nên khóc, cô ạ!
Cô giáo bảo:
– Các cháu hãy mang chậu cây ra vườn trồng lại, còn chiếc chậu vỡ cô sẽ mang bỏ đi nhé!
Hai bạn nhanh nhẹn cùng làm. Thỏ trắng nhìn Sóc với đôi mắt ngấn lệ:
– Cám ơn bạn nhé!
Chiều về nhà, Thỏ đến bên mẹ và thủ thỉ câu chuyện sáng nay. Mẹ bảo:
– Ngày mai con hãy nói với cô giáo điều bí mật này nhé!
Thỏ bảo:
– Con không dám đâu mẹ ạ!
Thỏ mẹ vẫn nhẹ nhàng:
– Con phải dũng cảm lên. Biết lỗi và nhận lỗi con sẽ tự tin hơn ngay.
Sáng hôm sau, Thỏ trắng đến trường với khuôn mặt lo âu. Câu rụt rè đến bên cô giáo:
– Thưa cô, con đã lỡ tay là vỡ chậu hoa!
Cô Hoạ Mi nhìn Thỏ, ngạc nhiên:
– Thì ra không phải Sóc nâu làm vỡ à?
Thỏ trắng bật khóc:
– Là tại con ạ, con sợ lắm!
Cô Họa mi ôm Thỏ trắng vào lòng và nói :
– Không, con rất ngoan. Cô có phần quà này cho con.
Thỏ hỏi :
– Con được quà ư?
Cô Họa Mi cười và đưa ra một chiếc hộp vuông vắn. Cô bảo :
– Thỏ hãy mở ra đi!
Thỏ lúng túng, mở mãi chưa được. Sóc nâu đến bên :
– Mình giúp bạn nhé!
Sóc mở nắp hộp quà. Trong đó là một chiếc chậu xinh xắn. Chúng reo lên:
– Thích thật, chúng con sẽ gieo hạt, trồng cây cô nhé!
Nói rồi, chúng cầm tay nhau chạy ra vườn trường cùng các bạn chăm sóc vườn cây của lớp. Kể từ hôm nay, Thỏ trắng ngày nào cũng mong ước đến trường để được học và khám phá bao điều mới lạ. Đến lớp, Thỏ trắng còn có bạn bè và cô giáo Họa Mi thật đáng yêu. Thỏ trắng đi học ngoan lắm đấy!